Lời bài hát: Bài Ca Đất Phương Nam
Bài Ca Đất Phương Nam là bài hát chủ đề của bộ phim nổi tiếng gắn liền với tuổi thơ của nhiều thế hệ – Đất Phương Nam. Giai điệu và lời bài hát do nhạc sĩ Lư Nhất Vũ sáng tác, mặc dù bài hát đã ra đời khá lâu cùng bộ phim nhưng bài hát vẫn rất được khán giả nghe nhạc yêu thích.
Bài hát được nhiều nghệ sĩ thể hiện thành công, trong đó phải kể đến ca sĩ Phương Nhung, Phương Mỹ Chi, và ngày hôm nay cailuongxua.com sẽ mang tới cho quý vị khán giả Bài ca đất Phương Nam do nghệ sĩ cải lương Lê Tứ thể hiện. Nếu yêu thích bài hát này, hãy ủng hộ bằng những bình luận phía bên dưới nhé mọi người
Bài Ca Đất Phương Nam
Tác giả: Lưu Nhất Vũ
Thể hiện: Lê Tứ
Hò…ơ…ơ..ờ…hờ…hờ…hờ…hơ
nhắn ai đi về, miền đất phương nam
trời xanh mây trắng soi dòng cửu long giang
mênh mông rừng tràm, bạc ngàn dừa xanh
từng chang đước đong đưa, nhớ người xưa từng ở nơi nầy
cho ta thêm yêu dấu chân ngàn năm đi mở đất
cho ta thêm yêu bầy chim ..sáo…sổ…lòng…..
VỌNG CỔ
con chim sáo đang đứng trên cành cao bổng cất lên tiếng hót, đàn cò trắng về đâu chập chờn đôi cánh trên đồng xa tản mạng khói mây chiều…..tôi đứng nơi đây, mà thương nhớ thật nhiều đây đó chênh vênh chiếc cầu tre lắc lẻo ,sông vắng lạnh lùng không một chiếc đò ngan, sống bập bềnh đưa nước củ long giang, mang từng đợt phù xa đi khắp nẻo sông hồ, nghe như có tiếng vang rền vó ngựa của người xưa, trên đất phương nam hai mùa mưa nắng……………….
mấy dải bần thưa nghiên mình soi bóng nước nẻo vắng đồng xa lước thước trận mưa chiều, khói bếp nhà ai..gió quyện..xóm thôn nghèo , đôi vợ chồng son .với chiếc xuồng bé nhỏ, xinh nhận nơi nầy làm mảnh đất quê hương. một mớ cột tràm .với mấy bó lá dừa xanh chung sức dựng một túp liều nho nhỏ,nhìn theo những bông tràm bay trước gió, như có dấu chân người đi mở đất tự ngày xưa……
NHẠC
chờ trăng lên cất tiếng gọi nhau
đàn khải tan tình đượm thắm hồn ai
biển xôn xao gió lọng tư bề
thuyền ai xuôi phương nam, phan nhạc trôi lửng lờ
đã trãi qua bao mùa mưa nắng qua bao cuộc đổi thay
mãi dân cho đời bài tình ca đất….phương …..nam
VỌNG CỔ
lác đác lá tràm rơi rồi tung bay xạt xào trước gió, tiếng hò trên sông như tiếng ru muôn thuở khi con Quốc tìm nhau gọi bạn suốt canh …..trường….nhịp võng ai đưa kẻo kẹt giữa đêm buồn tiếng bìm bịp kiêu tưng rừng xa vọng đến mặt nước sông đầy. mang mát lục bình trôi. một đêm dài qua giấc ngủ bình yên sao mai mọc khi tiếng gà gái sáng thấp mấy cây hương nhớ ơn người thuở trước khói hương bay, phản phất lẫn hương tràm…/
Cây lá thì thầm lao xao trước gió như muốn chao gởi những lời tâm sự cùng ai, trước sân nhà anh ngồi se mấy sợ trại , còn em thì lo thắt võng để sao nầy con no ngủ. nồi cơm gạo mới nặng tình nặng nghĩa. manh áo vá vàng trãi mấy mùa sương gió nắng mưa, một mái tranh nghèo nơi nước mặn đồng chua, khi hoàng hôn xuống sương mờ dăng lắp ngỏ .anh dắt đôi trâu em nặng hoằng gánh lúa văng vẳng bên tai tiếng chim vịt kêu chiều, biết bao giọt mồ hôi đã đổ xuống đất phương nam, cho cỏ cây hoa lá căng dầy nhựa sống khai quang biết mấy công trình nặng chử ân tình thêm yêu mến quê hương…