Lời bài hát: Hoa Bông Súng
Bài hát Hoa Bông Súng nói về tình nghĩa vợ chồng đó là thứ tình cảm muôn hình muôn vẻ, để duy trì mối hôn nhân hạnh phúc bắt nguồn từ hai phía. Người đàn ông thường đi giao thiệp với nhiều người, đôi khi làm cho người vợ ở nhà cảm thấy bất an dù biết đó là tính chất công việc của người đàn ông. Cô muốn anh phải là người của riêng cô, không ai có quyền cướp giật. Những thứ xa hoa hào nhoáng bên ngoài đôi khi sẽ làm cho con người ta trở nên mù quáng nhưng hãy tỉnh táo nhận ra rằng đâu mới là hạnh phúc thực sự, đâu sẽ là nơi khi chúng ta về cảm thấy mệt mỏi mà ta có thể trở về.
Lời bài hát: Hoa Bông Súng – Lệ Thủy, Minh Phụng
(4:18) VỌNG CỔ:
Nam: Anh đã bạo dạn cầm tay em dịu dàng bảo nhỏ rằng: “Hai đứa ta có duyên có nợ, vì hương lửa ba sinh đã gắn bó sợi tơ… hồng”.
[1]: “Sao vua chín cái nằm ngang,
Thương em từ thuở mẹ mang trong lòng”.
Mang trong lòng tình yêu bé nhỏ, rồi trưởng thành theo bóng thời gian. Em ơi, đã mấy lần xuân lại hè sang, hoa vông nở rộ đầu làng. Cứ mỗi lần chim tu hú kêu vang, anh lại đón mừng xuân để đợi ngày làm đám cưới…
NÓI DẶM:
Nữ: Thì chuyện gì cũng thẳng một ngày một tới, chứ anh làm giống gì mà coi bộ anh nôn quá vậy?
Nam: Vậy là em không có nhớ lời người xưa ta để lại rồi đó.
Nữ: Sao?
Nam: Ta nói vậy nè:
[2]: “Nói vợ thì cưới liền tay,
Chớ để lâu ngày có kẻ gièm pha”.
Anh mong duyên nợ đôi ta,
Được mau thành tựu cho mẹ cha vui lòng.
Ta sống bên nhau với danh nghĩa vợ chồng. Em ơi, đêm nào anh nằm anh ngủ đó, anh cũng thấy toàn là mộng mị không hà, nhưng tỉnh giấc rồi, anh vẫn còn trằn trọc thâu canh. Nhớ miệng em cười, nhớ mắt em xinh, nhớ đôi má ửng hồng như trái chín. Nhớ đến cả mấy đóa hoa bông súng, em đã tươi cười đem hái tặng người yêu…
(8:15) VỌNG CỔ:
Nữ: Nếu anh nói anh thương tôi sao anh còn toan đem tình yêu ra chia năm xẻ bảy cho tôi phải khổ đau trong tháng đợi năm… chờ.
[3]: Anh gạt gẫm làm chi một cô gái dại khờ. Tôi thương anh nên mới nhận của anh lễ hỏi, và đợi ngày duyên nợ thành đôi. Tôi muốn anh phải là người của riêng tôi, không ai có quyền cướp giật cũng như không ai có quyền ngăn cản. Tôi không muốn anh như con ong, con bướm bay nhởn nhơ trên mấy cánh hoa tình.
NÓI DẶM:
Nam: Trời ơi! Em nói chuyện một hồi mà sao anh nghe là… là… em ghen vậy đó. Nè, bộ em ghen mấy cô đó hả?
Nữ: Ừ tôi ghen đó. Ai kiện đi, tôi đi hầu.
Nam: Trời đất quỷ thần ơi!
Nữ: Thôi, anh đừng có làm bộ kêu trời kêu đất, để mong khỏa lấp những chuyện làm của anh. Tôi đâu có quyền, tôi đâu có quyền giao thiệp như anh, được quen biết với cô này cô khác.
[4]: Họ dư dả nhiều tiền lắm bạc, họ sang giàu điểm phấn tô son. Còn thân tôi thì sớm nắng chiều mưa, năm tháng chỉ biết đi cày đi cấy. Anh tệ làm chi không biết tôi buồn tôi khổ, tôi giận hờn đến bỏ ngủ quên ăn. Đó là tại vì…
Nam: Sao?
Nữ: Tôi thương anh, tôi quý anh, chứ tôi lạ gì câu:
“Ðàn ông năm bảy lá gan,
Lá ở cùng vợ, lá toan cùng người”.
(11:16) VỌNG CỔ:
Nam: Rồi đây chiếc thuyền hoa sẽ rước em cất bước sang ngang xuôi về bến mộng và đưa đôi ta trên lượn sóng ân… tình.
[4]: Gắn bó trăm năm duyên nợ của đôi mình. Lát nữa đây thuyền đám cưới chèo ngang rạch cũ, dưới một vùng nước biếc trời xanh. Em hãy bước ra mũi thuyền đứng cạnh bên anh, nhìn hoa bông súng tươi cười trước gió. Hoa đồng nội tưng bừng hớn hở, cũng như hoa tình yêu nở rộ giữa tim mình.
Nam: Vu quy… ngập trời vương vương pháo hồng.
Nữ: Hoa bay… hương nồng còn bay trong gió.
Nam: Trời xuân tươi thắm, đón duyên lành
Trong tiếng hát ca.
Nữ: Nước sông trôi, thuyền hoa nhấp nhô
Em dịu dàng,
Nam: nhìn anh như khẽ nói,
Nói lên câu tình duyên.
[6]: Xa mái tranh quê, xa thôn xóm cũ, lòng bâng khuâng ấp ủ mối thương sầu.
Nam: Dù xa cách làng xưa xóm cũ,
Có anh rồi, em đừng sợ cô đơn.
Nữ: Thuyền hoa tách bến xuôi dòng,
Cất bước theo chồng trong tiếng pháo vu quy.