Lời bài hát: Ơn Đảng
Ơn Đảng là bài hát nói lên tiếng lòng của người con với mẹ già đã khuất của mình. Anh nhớ lại quãng thời gian cả gia đình khốn khó, cha đi ở đợ mẹ ra đồng tối tăm mặt mũi mới về. Thế mà ăn không đủ no áo không đủ mặc. Túp lều tranh cũ mẹ con phải ôm nhau chịu đựng những cơn mưa dầm, những đợt gió đông lạnh thấu xương… Thế rồi một ngày, mẹ ra đi vì bạo bệnh, anh trở thành trẻ mồ côi và thấy đường đời phía trước thật tăm tối
Giữa lúc bão bùng giăng lối thì ánh sáng của Đảng đã kịp soi về. Ngày Đảng thành lập, không chỉ có anh mà toàn dân như được soi sáng. Dân ta vui mừng vì đất nước đã có “ngọn hải đăng” dẫn lối chỉ đường. Anh theo Đảng, kế thừa ý chí của những cha anh đi trước.
Những năm tháng chiến tranh bắt đầu vào giai đoạn khốc liệt, anh xung phong ra trận rồi cùng đồng đội chiến thắng trở về. Giờ đây, ngay lúc này, đứng trước nấm mộ của mẹ, anh tự hào vì mình đã sống thật xứng đáng, vì quê hương đất nước chứ không chỉ vì mang áo miếng cơm như xưa
Lời bài hát: Ơn Đảng (Vọng Cổ) – Trọng Hữu
Nói lối
Ngày toàn thắng, có dịp về thăm quê cũ
Viếng mộ mẹ hiền tôi đứng lặng giây lâu
Chuyện ngày xưa còn nằng nặng cơn sầu
Dòng quay ngược nghiến lòng con thành nước mắt
Vọng cổ
Mẹ ơi! năm tháng cô đơn, phận cút côi tháng năm tưởng đời quên lãng, nhưng nhờ ơn Đảng cứu sống đời con trong đêm tối kinh… hoàng
Con sợ bóng đêm của đói lạnh cơ hàn. Cha thì còng lưng ở mướn. còn mẹ thì vẫn ngập mình ở dưới đồng sâu, cho đến khi cúm núm kêu chiều, đàn chim muôn vội vàng về tổ ấm. Những đứa con nhao nháo chờ trông, nhưng mẹ vẫn chưa về khi màn đêm giăng đầy bóng tối ơ ớ ơ…
Những năm tháng mười nước lụt, gió đưa mưa về cho cơn lạnh thấu xương. Chiếu rách lá chằm mẹ che cho đàn con trẻ, mà mưa vẫn rơi, mưa trắng cả đêm dài… Ôi, những sợi mưa đêm xoáy đau lòng mẹ và đè nặng vai gầy… Mẹ thổn thức hay gió mưa nức nở, mà tiếng thở dài như nghẹn từng cơn. Đói rách đau buồn làm mòn xác thân của mẹ, sống kiếp tá điền tắt lịm ước mơ. Mẹ đã lìa đời sau cơn bạo bệnh, những đứa con khờ thành đứa trẻ mồ côi ơ ớ ơ…
Mẹ ơi, con đã lớn sau ngày tháng Tám
Biết cầm cờ và quàng khăn đỏ thắm tươi
Con bập bẹ những câu Đảng đã đổi đời
Đem áo ấm cơm no cho những người đói rách
Vọng cổ
Con đã hiểu ngây thơ ở tuổi đời trong sạch mà thành vết hằn sâu trong tim con qua hai mươi mấy năm… trường
Nối gót cha anh con lại lên đường… Diệu kỳ thay những câu ngày xưa con bập bẹ, nay đã trở thành lý tưởng của đời con. Cuộc đọ sức những năm dài đánh Mỹ, tưởng chừng như không vượt nổi gian nguy. Vì áo ấm cơm no, vì tự do độc lập, con lại xông lên không một phút ngập ngừng.
Mẹ ơi, con đã hiểu vì sao con của mẹ trở thành người chiến sĩ trung kiên. Chỉ có Đảng – Đảng là đấng mẹ hiền, dạy cho con biết ngẩng đầu và đứng thẳng. Biết đổ máu cho đất nước hồi sinh, lợp màu xanh hy vọng, đói rách qua rồi đời đẹp lắm, mẹ ơi! Những người cơm vãi cơm rơi, bây giờ làm chủ đất trời Việt Nam; Mẹ có vui không trong niềm vui đó – có cả máu cha ông, dòng máu quật cường. Đường lên hạnh phúc chân trời rộng, nhờ Đảng quang vinh dẫn dắt đường. Nâng bước con đi nâng dòng suy nghĩ, mỗi việc con làm vì Đảng vì Dân .