Lời bài hát: Tiếng Tơ Lòng
Tiếng Tơ Lòng- là lời tâm sự và răn dạy của người ba dành cho đứa con xa quê. Những câu chuyện ba kể từ thời kháng chiến của người ba khiến người nghe nhạc phải nghẹn lòng làm sao.
- Đây là cái nền nhà cũ mà ngày xưa ba với má con được ông nội cho ra riêng. Nhà gác đòn dông khi Tây nó bố xứ Trà Ôn. Mái tranh nhỏ phải gánh gồng bom đạn giặc.
- Vào một chiều khi Tây thắng trận Bang-Giang. Một tay cho con bú, một tay nấu cơm cho chồng đánh giặc, má con chết khi nồi cơm sôi chưa cạn nước, còn con thì thiêm thiếp trên tay ôm bầu sữa căng tròn, ba thét lên! giữa một chiều ảm đạm thê lương con giật mình bật khóc mà vẫn ôm ghì đôi vú như cố bám víu một thâm …. tình.
- Còn đây, đây là ngôi mộ má con mà ba vừa cải táng về đây, lát nữa con qua nhà thím XÙM-RƯNG xin mấy nhánh bông trang về xung quanh mộ má con nhé.
- Má con mất lúc con chưa dứt sữa, thay vợ hiền ba từng bữa móm cơm. Ba nuôi on bằng hột gạo của quê hương, cho con uống nước Cửu Long có nguồn có cội. Nay con ở SG thấy nhà nóc bằng nên ngang bướng, uống nước Bông-tên nên quên cội quên nguồn. Về mái nhà xưa con lại chê lấm chê bùn, có lẽ con cũng chê ba là ông già quê dốt nát. Những câu của người ba thấm từng câu, từng chữ trong lòng mỗi người nghe nhạc. Cha mẹ luôn là người hi sinh tất cả vì con, chăm lo cho con cái từng chút một để con lớn khôn nên người. Vậy nên những người con à, hãy luôn quan tâm, chăm sóc ba mẹ, hãy đặt chữ hiếu lên đầu, và đừng quê nơi chôn rau cắt rốn của mình nha. Sau đây mời các bạn cùng thưởng thức ”Tiếng tơ lòng” đầy cảm xúc của nghệ sĩ Út Trà Ôn và Bảo Linh nhé. Chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ.
Bài hát: Tiếng Tơ Lòng
NÓI LỐI
CHA: Hiền
CON: dạ
CHA: Nay con nghĩ hè về đây ba dẩn con đi thăm cái nền nhà cũ , rồi lát nữa thăm mộ cũa má con
CON: dạ
CHA: ngồi xuống đay đi con
CON: dạ
CHA: Ba kể con nghe chuyện thời kháng chiến
CON: ba ơi! chổ này ngày xưa là gì vậy ba?
CHA: Đây là cái nền nhà cũ mà ngày xưa ba với má con được ông nội cho ra riêng. Nhà gác đòn dông khi Tây nó bố xứ Trà Ôn. Mái tranh nhỏ phải gánh gồng bom đạn giặc.
CON: Ôi một đoạn đường đầy gian nan thử thách, có phải miền nam này là thánh địa chống xâm lăng.
CHA: Dân Trà Ôn mấy lượt thắng lang sa, sông Măng Thít mấy lần khua sóng nước.
VỌNG CỔ
CON ( câu 1): Ba Ơi nay con lớn khôn trở lại cội nguồn để được ba truyền từng hơi thở, để trái tim non dạn dày theo chiều cao lịch sử của xứ sở Trà Ôn từng gồng gánh thương đau băng qua mấy đoạn vui….buồn.
Nền nhà cũ còn đây, là chứng nhân thuở loạn ly binh lửa lan tràn.
CHA: Theo tiếng gọi cụ Hồ xóm làng đứng lên làm lịch sử, xếp lá vội dừng đôi vừa lo công sự đánh Tây. Những mái tóc dầu dừa bới cao ra nhà việc đấu tranh, cho chồng con ém quân dưới hầm bí mật sau vườn.
CON: Ôi mãnh đất này rớt từng giọt máu quê hương, những trang sử đỏ hồng qua hai mùa kháng chiến.
câu 2:
CON: Ba ơi! Rồi má con chết lúc nào vầy ba?
CHA: Vào một chiều khi Tây thắng trận Bang-Giang. Một tay cho con bú, một tay nấu cơm cho chồng đánh giặc, má con chết khi nồi cơm sôi chưa cạn nước, còn con thì thiêm thiếp trên tay ôm bầu sữa căng tròn, ba thét lên! giữa một chiều ảm đạm thê lương con giật mình bật khóc mà vẫn ôm ghì đôi vú như cố bám víu một thâm …. tình.
CON: Rồi mái tranh quê chìm trong binh lửa, ba chôn vội vợ hiền bằng đôi chiếu tân hôn. Một cha một con rời khỏi đất Trà Ôn, khi bên nước dòng sông bắt đầu nổi sóng. Con ơi nắm chặt be xuồng, để ba chèo chống lên đường tản cư.
LỐI VÀ PHỤNG CẦU
CÒn đây, đây là ngôi mộ má con mà ba vừa cải táng về đây, lát nữa con qua nhà thím XÙM-RƯNG xin mấy nhánh bông trang về xung quanh mộ má con nhé.
CON: Dạ ! Ba, ba ơi! Nghe ba kể con thương ba mà con cũng thương má con nữa. Lửa đạn đã cướp mất của con một người mẹ.
CHA: Khi nhà cửa cháy hết rồi, vừa chôn cất má con xong ba bồng con chèo xuồng tản cư ra chợ Trà Ôn, lúc đó con nằm trên xuồng mà cứ tém lưỡi lên môi khóc đòi vú mẹ, ba phải một tay chèo, một tay ru con ngủ.
VÔ PHỤNG CẦU
Ôi thời gian qua, một lênh đênh nổi trôi trên sóng nước mịt mờ.
Một chiếc xuồng là gia sản của cha con
Xuôi ngược đó đây để kiếm sống qua ngày
Ba phải tảo tần cho tròn một lời nguyện với má con
Gà trống tìm mồi giữa cảnh loạn ly
Móm sữa cho con thay thế vợ hiền
Mà lệ lòng rưng rức thâu đêm
NÓI
CON: ba, ba ơi! Rồi sao nữa ba?
CHA: Mấy năm sau rồi ba hồi cư, bồng con trở về xóm cũ, cất cái chòi cạnh bờ ruộng, vừa tiếp tế nuôi quân cho các chú con đánh trận trà qua vừa lo cho con ăn học.
CON: Ba đã cực khổ vì con từ thuở nhỏ, đến tuổi qìa mà sao cứ vẫn cô đơn.
CHA; Kì này về thăm ba, mai con trở lên Sài Gòn chừng nào con về nữa?
CON: Dạ thưa ba con cũng không biết nữa, khi tốt nghiệp xong, con được đưa đi nước ngoài làm nghiên cứu sinh đó ba à
CHA: Chắc lâu lắm cha con mình mới gặp lại
CON: Dạ
CHA: Đây con
CON: Cái gì vậy ba?
CHA: Đôi bông búp mù u của má con hồi đám cưới xưa nội con cho để làm lễ tơ hồng. Nhà 2 bên đều nghèo chẳng lẽ để con dâu mình trống tai không nên nội phải đợ đám ruộng hương hỏa cho thầy cai tổng Hiến. Hôm tháng trước làm mộ má con ba bán đi một chiếc
CON: Ba!
CHA: Cond một chiếc ba để dành lại cho con
VỌNG CỔ
Câu 4: Con ơi đây là kỉ vật mà ba đã cất giữ hằng mấy chục năm….trời
Còn chiếc này đây, Ba đưa con mang theo trong những lúc xa nhà. Hồi xưa trước khi tắt thở, má con còn căn dặn ông ráng giữ đôi bông cho con mình đến khi nó làm lễ thành hôn.
CON: Ba ơi gia sản nhà nghèo chỉ có bấy nhiêu thôi,nhưng con sợ tuổi nhỏ con không làm sao giữ được.
CHA: Còn ba nay tuổi đã già càng thêm còm cỏi, sợ ngày đám cưới của con ba không thấy mặt được dâu hiền.
CÂU 6:
CON:Ba! Thôi con không lấy đâu, ba cất đi. hay là ba bán luôn chiếc này để sửa nhà lại, hôm rày về đây gặp trời mưa không đi dép được,. Đạp mấy chỗ sình nhà dột sao con gớm quá ba ơi.
CHA: Hiền!
CON: Da!
CHA: Má con mất lúc con chưa dứt sữa, thay vợ hiền ba từng bữa móm cơm. Ba nuôi on bằng hột gạo của quê hương, cho con uống nước Cửu Long có nguồn có cội. Nay con ở SG thấy nhà nóc bằng nên ngang bướng, uống nước Bông-tên nên quên cội quên nguồn. Về mái nhà xưa con lại chê lấm chê bùn, có lẽ con cũng chê ba là ông già quê dốt nát.
CON: Dạ con xin lỗi ba, ba ơi. Con nhỏ dại trong lời ăn tiếng nói, vậy con xin quỳ trước mặt ba để nhận lỗi lầm.
CHA: Vùng đất miền nam có xương thịt của cha ông, đã trộn lẫn bao đời tạo ra non sông gấm vóc. Mình ơi! Mình có linh thiêng hãy về đây chứng giám, coi tui rày dạy đứa con khờ nó vừa quên mất quê hương.