Lời bài hát: Tình Đôi Ta
Tình Đôi Ta – Chút giận hờn của người vợ bên chồng khi anh đi làm xa vừa về tới. Chị trách anh đi biệt chẳng lời hỏi thăm, để chị ở nhà một mình với con nhỏ, lo toan mọi việc lớn bé, vất vả trăm bề. Những lúc mệt mỏi, chán nản chẳng có người ủi an, tưởng rằng anh ham vui xứ lạ bỏ mặc mẹ con nó ở nhà.
Nhưng anh chồng liền vỗ về chị, rằng đi xa cũng chỉ để lo cho mấy đứa nhỏ, lo cho gia đình thêm ấm áp hơn. Anh đi xa cũng nhớ mấy mẹ con, vẫn một lòng thủy chung chứ không hề ăn chả ăn nem, chán cơm thèm phở bên ngoài.
Có lẽ, tình yêu của những cặp đôi cùng nhau vượt qua giai đoạn khó khăn thế này họ mới thực sự trân trọng và hạnh phúc.
Lời bài hát: Tình Đôi Ta – Minh Cảnh, Mỹ Châu
Nhạc
Nam: Tình đôi ta, duyên đôi ta.
Nữ: Tình đôi ta duyên đôi ta. Như chim liền cánh như cây liền cành. Như chim liền cánh như cây liền cành. Như trăng gọi gió như ta gọi mình. Như trăng gọi gió như ta gọi mình. Như ta gọi mình như ta gọi mình.
Nam: Ta…. gọi… mình!
Vọng Cổ
Nữ: (Câu 1) Mình gọi em, em thưa em dạ, sao em gọi mình đến hơi mòn cổ rã. Không thấy mình đâu để em nhớ… em…… buồn!
Bây giờ mình đối với em như bóng hắt trên tường. Hồi mới thương em mình thề non hẹn biển. Nhưng tiếng thì thào không vọng đến non xa và biển bận vui cùng gió lớn. Đến hôm nay con cái đùm đề em cứ ngồi bên ngọn đèn chông. Lắng từng tiếng bước chân của chồng khi sương xuống lạnh lùng, bên hiên khuya buồn rầu con dế gáy…
Nam: (Câu 2) Má mày đừng nói vậy! Non với biển ở đâu xa, anh là ngọn Thái Sơn còn má mày như biển lớn. Ta thề rồi ta chứng giám để cùng nhau tạo dựng đám con mình… Công cha như núi Thái Sơn còn lòng mẹ như biển Thái Bình. Mình trách anh cũng phải, anh đi sớm về khuya, để mình chờ mình đợi mình chạy gạo từng lon. Mình lo cho con từng ngụm sữa, dắt dìu đàn con qua cầu đau khổ để chúng hiểu nghĩa bao la của biển Thái Bình.
Nữ: Nuôi con mẹ héo vóc hình, cạn bầu sữa ngọt mà tình không vơi…
Nhạc
Nam: Đôi ta tuy một mà hai, hai mà nên (ớ) một mối duyên nợ. Mà tình duyên ai gọi ai? Tình với duyên lâu dài. Ôi! Tình duyên đầy hay vơi? Tình với duyên một ngày. Ôi! Tình duyên đậm hay phai.
Nữ: Đôi ta tuy một mà hai. Hai mà nên (ớ) một mối duyên nợ. Tình duyên ai nợ ai? Tình với duyên muôn đời. Ôi! Tình duyên càng sâu xa. Tình với duyên xa vời. Ôi! Tình duyên chẳng… phôi… pha!
Vọng Cổ
Nam: (Câu 5) Mình đừng tưởng anh đi sớm về khuya là anh có mèo có mỡ, anh thừa biết một nhúm tình quê hơn môt xề nghĩa chợ sao bằng vợ anh là duyên là nợ hễ hết cái đẹp lúc xuân xanh là tới cái đẹp buổi… xuân….. già!
Mình hãy cám ơn đêm tối với ngọn đèn mờ. Đã tạo cho mình cái bóng hắt hiu đơn lẻ, còn anh giữa trưa hè nắng cháy vật lộn với đời như người xiêu lạc trong sa mạc khô khan. Có những khi chùng bước phong trần chồn chân mỏi gối. Trong lòng sanh tiếc hối hình của anh đây còn bóng ở phương nào?
Nữ: (Câu 6) Nói động tới mình thì mình thề sống thề chết hà.
Nam: Má mầy hổng tin hả? Anh thề nữa à.
Nữ: À thôi thôi! Cho xin đi thề hoài hà! Mình thề cho tôi yên tâm làm biển lớn trong khi càng ngày tôi càng èo uột xác ve.
Nam: Má mày yên tâm! Ghành đá vẫn hiên ngang nhìn nước tràn sóng vỗ. Mặc cho đời hưng phế cái nghĩa tào khang ai dễ đổi dời? Má mày đã dạy dỗ con rằng: “Tình mẹ bao la như lòng biển lớn!”
Nữ: Con anh, anh phải làm sao cho đàn con anh hãnh diện? Khi chúng nói ba của tụi mình như ngọn Thái Sơn.