Lời bài hát: Trường Hận
Lời bài hát: Trường Hận
Nhạc sĩ: Viễn Châu
Trình bày: Minh Phụng
Lửa loạn kinh thành rộn vó câu
Nàng đi trăng tũi với hoa sầu…
Thái Chân nàng hỡi còn chi nữa?
Mộng thắm tan rồi …Hận bể dâu…
Thái Chân ơi! Ta là An Lộc Sơn đã vượt qua mấy *** quang sang với bao nhiêu rừng tên mũi đạn về đến đây thì bản nhạc yêu đương đã đứt đoạn mấy cung… sầu…Nửa giấc, mơ qua đã lỡ mộng ban đầu.Thôi rồi bình tan gương vỡ tiếc thương nàng tầm tả mấy dòng châu, hồn phách của nàng phiêu phưởn về đâu, mà đôi môi như xé nụ hoa đào có phải nàng gượng cười để giã từ nhau, trước phút ly trần người yêu đâu chẳng thấy…Trời ơi! Ta có ngờ đâu trăng vừa lố dạng trăng liền xế bóng hoa còn xuân hoa sớm vội xa cành…Thái Chân ơi! Nàng bỏ ta đi biền biệt sao đành.Ta những ngỡ đạp bằng thành quách chiếm ngai vàng ngồi cai trị toàn dân, để ngày đêm được kề cận Thái Chân hầu sống mãi một tỳnh yêu vĩnh viễn, có ngờ đâu giữa giòng binh biến, nàng thác rồi chua xót mộng lòng tan… Ta dừng cương bên lửa loan…
Tìm Thái Chân bạn vàng…
Thương ai! Thân phế xác xơ như cành hoa tan …Ta nhỏ tuông châu lệ… thương nàng…Thái Chân ơi! Nước chảy mây trôi hoa tàn nguyệt khuyết nàng ra đi cách biệt mấy phương…trời…Nhắc chuyện ngày xưa thêm chua xót nghẹn lời…Cõi Lĩnh Nam ngàn trùng băng tuyết lạnh ta chẳng ngại ngùng *** các đồi sương, trên đường dài giục vó buông cương, tìm trái quý về dâng cho người đẹp, ta mong được nhìn thấy một nụ cười say đắm nào quản chi sương nắng biên thuỳ…Ta ôm ghì lấy thi thể người yêu đang nằm yên bất động để cố gào lên những tiếng bi thương cho lệ thảm tuông tràn. Nửa bản tình ca đã lỡ mấy cung đàn…Ta muốn gầm thét lên cho đất trời tan vỡ, xé mây mờ hỏi thử đấng cao xanh. Trận cuồng phong tan tác yến oanh, bông hoa thắm cũng xa cành rã cánh, để ta mãi mãi ngâm câu trường hận và ngày đêm thấy thương bóng thương hình…Thái Chân…Thái Chân ơi! Nàng chết rồi là ngọc nát vàng phai, ta chiếm lấy cơ đồ mong để lại cho ai sao nàng vội ra đi không trở lại? Vang tiếng trống vó câu mờ biên ả,i khói mây chiều như nhuộm nét thê lương…Nhất biệt khóc thành thiên cổ hận vân vũ du sơn uổng đoạn trường…Thái Chân ơi! Kể từ nay viễn cách ngàn thu tiêng trường hận ngàn năm còn tức tưởi.
Thân hoa liệm dưới hoang mồ
Một mãnh cơ đồ ta để lại ai đây?…