Lời bài hát: Gặp Lại Cố Nhân
Gặp Lại Cố Nhân là một trong những bài hát gây ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người nghe nhạc bởi nội dung ý nghĩa và giai điệu của tác phẩm. Mời các bạn cùng thưởng thức bài hát này qua giọng hát của nghệ sĩ Lệ Thủy và Minh Cảnh nhé.
Lời bài hát: Gặp Lại Cố Nhân
[NHẠC:]
[Nữ:]
Lâu lắm xa rồi mình lại gặp nhau!
Hai đứa không còn ngày vui hôm nao.
[Nam:]
Giờ em vui bước bên ai?
Còn tôi lòng vẫn chưa phai.
Mối tình xưa nhiều chua cay!
Em có thương gì kỷ niệm đầu tiên?
[Nữ:] Hai đứa xây mộng một ngày nên duyên.
[Nam:]
Đời anh sương gió gian nan
Đời em lụa gấm cao sang
[Nữ:] Nên mối tình vô vọng lìa tan.
[VỌNG CỔ:]
[Nam:]
Tình đã ly tan, thì thôi mỗi kẻ mỗi nơi, mỗi người một ngã.
Chuyện tình năm cũ thôi hãy quên đi, còn nhắc làm chi cho thêm buồn thêm khổ, thêm nhớ thêm thương, sầu hận thêm dài.
Tưởng đã vĩnh biệt nhau trọn quãng đường đời.
Ai xui chi cho đôi mình tương ngộ, cho ngỡ ngàng cho cay đắng thêm thôi.
Cho nụ buồn héo hắt vành môi, chuyện tình cũ ngỡ quên mà vẫn nhớ!
Gặp lại làm gì rồi cũng chỉ phút giây thôi, chốc nữa chia tay sầu kia càng thêm thắm
[Nữ:]
Từ độ chia ly nát lòng buổi đó, gấm lụa sang ngang mà tan nát tâm hồn.
Tưởng sẽ phôi pha mà thương nhớ khôn cùng.
Đêm từng đêm chắt chiu từng kỷ niệm, ngày từng ngày ôm ấp nỗi cô đơn.
Tình dẫu cách ngăn cũng đâu dễ gì quên, năm tháng trôi là những tháng năm dài héo hắt.
Em xót xa góp từng dòng nước mắt, làm ngọc đau buồn để kết chuỗi cô đơn
[NHẠC:]
[Nam:] Hai đứa quay mặt tựa chẳng hề ***!
[Nữ:] Khơi đống tro tàn làm chi đau thêm.
[Nam:]
Bài ca tôi viết cho tim
Cầu xin thượng đế vô biên.
Cho suốt đời con được tìm quên
[VỌNG CỔ:]
[Nữ:]
Gặp lại phút rồi ngày dài xa vắng.
Sao nỡ nhìn nhau như khách lạ bên đường?
Như chưa biết nhau, chưa hò hẹn bao giờ.
Dẫu biết đôi ta không còn gần nhau được nữa, nhưng tình cờ gặp lại nhau đây.
Hãy cùng nhau dừng lại phút giây, để đếm thương nhớ trũng sầu trên hố mắt.
Đón chào nhau bằng nụ cười héo hắt, rồi lặng lẽ quay đi mỗi đứa một phương trời.
[Nam:]
Nhìn bóng em đi xa dần cuối ngõ, bước nhỏ ngập ngừng như lưu luyến bâng khuâng.
Tôi quay bước mà nghe lòng hoang vắng, gặp lại nhau chi để còn buồn hơn khi xa cách?
Để sầu trải dài theo từng bước chân hoang, tháng năm dài ôm từng tiếng cô đơn.
Thà lúc trước đừng bao giờ gặp gỡ, để lòng không bao giờ tự hỏi: “Người đâu gặp gỡ làm chi. Trăm năm biết có duyên gì hay không?”
Rồi một hôm em cất bước theo chồng.
Em về phương đó bên người khác, tôi ở phương này lạnh biết bao.
Trăm năm lỡ mối duyên đầu
Đường ai nấy bước, nỗi sầu riêng mang.