Lời bài hát: Vọng Cổ Hoa Phù Dung
Bài hát "Vọng Cổ Hoa Phù Dung" do nghệ sĩ Hữu Phước trình bày chưa có lời. Bạn có thể đăng lời bài hát tại phần bình luận.
Bài hát "Vọng Cổ Hoa Phù Dung" do nghệ sĩ Hữu Phước trình bày chưa có lời. Bạn có thể đăng lời bài hát tại phần bình luận.
Copyright 2023 © Website tổng hợp tin tức, bài hát cải lương MP3, Video cải lương để quý độc giả có thể nghe nhạc và xem video trực tuyến. Nguồn nhạc được sưu tầm từ rất nhiều nguồn trên Internet. Mọi vấn đề bản quyền xin vui lòng liên hệ Email cailuongxua@ gmail.com
Địa chỉ: 254 Minh Khai - Hà Nội.
Điện thoại: - E-mail: cailuongxua@gmail.com
Gió… rung rung nhẹ lay cành phù dung lả lơi.
Tôi mơ màng, như đắm hồn.
Ngày nào bên nhau em ước ao.
Ước câu duyên nợ tình ta không đổi thay.
Giờ đây, lỡ câu đã nhàn.
Ngẩn ngơ tơ sầu hoa tàn phù dung tơi tả tơi.
Tôi trồng gốc phù dung từ mùa mưa năm ngoái đến năm nay đã nở đoá… hoa… hồng.
Em vẫn giữ nét ngây thơ của một gái chưa chồng.
Một ngày xuân quang đãng, tôi đang thẩn thờ tưới gốc phù dung.
Em nhè nhẹ bước đến bên tôi, khe khẽ bảo rằng:
“Anh ơi, anh có yêu hoa đừng phũ phàng hoa khi hương tàn nhuỵ vữa…”
Đôi má em như cánh phù dung, như vương giấc mộng tình chung muôn đời.
Hương ái ân như đượm tuổi xuân thời.
Trước khi tôi lìa quê lên tỉnh, tôi có gửi nàng mấy đoá phù dung…
Với hai câu thơ mà đến nay tôi còn nhớ mãi:
“Phù dung sớm nở tối tàn
Yêu nhau chớ vội phũ phàng tình nhau.”
Đêm hôm ấy khi trăng ngà nghiêng bóng.
Anh ra nơi bến vắng đợi chờ em.
Lệ chia ly tràn ngập cả đôi tiêu.
Dòng sông rộng còn vương niềm cách biệt…
Chia tay nhau trăng mờ soi bến lạnh lệ chia ly thắm đượm ánh… trăng… hồng.
Em bảo em không thể xa anh để cất bước theo chồng.
Em làm sao quên được người mà em đã gởi trọn tâm hồn trinh nữ trắng trong.
Thế mà hôm nay em đành bỏ bến cũ làng xưa, bỏ chiếc thuyền nan lạc loài vô chủ đang lênh đênh trên mặt nước sông dài…
Trông mây mây vẩn vơ mây, anh về quê cũ nhớ ai anh sầu…
Anh nhớ buổi chia tay dưới mái tây lầu.
Nắm tay em từ giã, em gượng cười nhưng đượm mấy dòng châu.
Ngày trở về người bạn lòng năm cũ còn đâu, chỉ thấy hàng dừa xanh thẩn thờ soi bóng nước, một màu tang dưới anh dương tàn.
Tôi nhìn sang vườn bên cạnh, cửa nhà em khép kín, hai bên cửa còn treo đôi liễn đỏ với mấy câu: Sắc cầm hảo hữu, loan phụng hoà minh.
Ngoài hàng ba xác pháo đỏ đầy sân, tôi vội vã tìm đến gốc phù dung thì hoa lá úa sầu vì mưa nắng.
Hỡi ơi! Tình tôi với cô em hàng xóm như cánh phù dung sớm nở tối tàn…
Kể từ dạo ấy, mỗi khi đi ngang qua vườn nhà ai thấy mấy đoá phù dung, tôi thêm chua xót ngậm ngùi bởi buổi xuân thời đã lỡ mộng yêu đương!