Trình bày
Thể loại
Người đăng
admin
Tải về
Ca khúc Lưu Bình, Dương Lễ do ca sĩ Ngọc Giàu (NSND), Thành Được, Út Trà Ôn thể hiện, thuộc thể loại Cải Lương. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát Luu Binh, Duong Le mp3, playlist/album, MV/Video miễn phí tại Cailuongxua.com

Lời bài hát: Lưu Bình, Dương Lễ

Qúy vị và các bạn đang nghe trích đoạn ngắn nằm trong vở cải lương kinh điển một thời – Lưu Bình, Dương Lễ do các nghệ sĩ Minh Phụng, Lệ Thủy… trình bày. Tuồng cổ nói về tình huynh đệ giữa Lưu Bình và Dương Lễ; Cách Dương Lễ cùng vợ Châu Long giúp Lưu Bình vượt qua chính bản thân mình để cả hai cùng công thành danh toại khiến người xem không khỏi cảm phục.

>> Nhà mình ai chưa coi bản gốc tuồng Lưu Bình Dương Lễ thì vô COI TẠI ĐÂY nhé

luu-binh-duong-le-ut-tra-on-ngoc-giau-nsnd-thanh-duoc

Lưu Bình, Dương Lễ – Út Trà Ôn, Ngọc Giàu (NSND), Thành Được

Thảo luận cho bài: "Lưu Bình, Dương Lễ - Ngọc Giàu (NSND), Thành Được, Út Trà Ôn"

One Comment

  • *Lính: Tên kia! Ngươi ở đâu dám đến đây nổi trống làm náo động cửa quan?

    *Lưu Bình: Dạ nhờ chú vào trình lại với thượng quan rằng có tôi là Lưu Bình đến chúc mừng khi nghe bạn hiền được thăng chức.

    *Dương Lễ: Lính lệ!

    *Lính: Dạ!

    *Dương Lễ: Đã hết giờ hành xử chốn công đường, kẻ nào lớn mật to gan dám động trống phá giấc nghỉ trưa của bản chức?

    *Lính: Dạ bẩm thượng quan, có một nho sinh áo quần xốc xếch, tự xưng là nho sĩ Lưu Bình và nhận là bạn cũ của thượng quan đang đứng trước cổng chờ được diện kiến.

    LỐI
    *Lưu Bình: Trời ơi Lưu Bình bạn ta ngày cũ! Mới xa cách một thời gian mà thân thế quá tang thương. Lưu Bình ơi ngày nay ta được vinh hiển giàu sang là cũng nhờ ở Lưu Bình thuở hàn vi đã tận tình giúp đỡ. Nhưng hôm nay muốn giúp bạn, ta phải làm ra điều phụ bạc, để nung nấu căm hờn lo lập chí nuôi danh. Lính lệ!

    *Lính: Dạ

    *Lưu Bình: Hãy ra nói với Lưu Bình rằng tân Tri huyện Dương Lễ… không quen biết những tên thần dân, chớ lấp lửng…đến nhà quan, đừng mong.. cầu xin ở lòng ta, thấy người sang trọng rồi bắt quàng làm họ, dám nhận là bạn hiền, để cậy nhờ bạc tiền.

    *Lưu Bình: Dương huynh hỡi sao đành quên,những ân nghĩa ngày xưa, ngày ta giàu sang, giúp tiền giúp bạc.. cho người ăn học, nay đỗ đạt rồi… chân tình lại đổi dời.

    *Dương Lễ: Tên thất phu, ta bạn bè với ngươi hồi nào! Mà ngươi đến đây kể lể, nếu đói thì ta cho ăn, nếu khát thì ta cho uống, cớ sao lại dám phạm thượng lộng ngôn. Bạn bè ta là những kẻ biết trọng bút nghiêng, có chí cả sách đèn hôm sớm. Chớ đâu như ngươi là một tên say quên trời quên đất, bán rẻ chữ Thánh hiền để chấp tán rượu chè. Hãy đi đi! Đồ thất phu cùng mạt.

    *Lưu Bình: Trời! Nhục ơi là nhục…

    *Dương Lễ: Lính lệ! Hãy bố thí cho tên hành khất kia một bát cơm và một quả cà. Chờ nó ăn xong, tống cổ ra khỏi dinh đường cho khuất mắt.

    *Lưu Bình: Dương huynh! Dương huynh! Thôi thế là hết, bạn bè bây giờ đều như thế cả.
    VỌNG CỔ
    Dương Lễ ơi sao anh nỡ buông lời tệ bạc mà không nhớ lại thuở…hàn…vi? Khi chưa toại chữ công danh, cơm không no, áo trắng bạc sờn. Ta đưa về, cho nấu sử sôi kinh, rồi giờ đây, thế sự đã đổi thay. Ta trở thành một kẻ cơ hàn. Người được sang giàu vội quên nghĩa quên ân.

    *Lính: Thôi thôi đừng có than thở nữa! Đây nè một bữa ăn thanh bằng đạm bạc, một trái cà thâm với một chén cơm thừa. Ăn đi, Lưu Bình ơi người hãy ăn đi, để suy ngẫm tình đời mà lo cho chí cả.

    *Lưu Bình: Không! Tôi không cần ăn và cũng không cần uống. Chỉ cần chú vào thưa lại với thượng quan Dương Lễ cho Lưu Bình gặp mặt, nói lời cuối cùng trước khi đoạn tuyệt nghĩa kim bằng.

    *Lính: Í đâu có được! Trời ơi giờ này thượng quan đang tiếp khách, họ đang say sưa nghiêng ngửa bên chén ngọc mâm ngà thì làm gì có thì giờ dư mà lo chuyện bao đồng với một tên bần tiện. Chú hông tin tui phải hông? Đây nè, chú thử ghé mắt nhìn vào trong sẽ thấy, đó chú thấy gì hông?
    (Haha khà khà haha)
    *Lưu Bình: Trời ơi nơi trướng gấm lầu son người ta nốc từng chung rượu liên hoan chất chồng cao lương mĩ vị.. Thì ở nơi đây bên thềm rêu xanh cỏ một mình ta nuốt lệ nhìn quả cà thâm với một chén… cơm…. thừa! Ôi tình nghĩa tâm giao làm cho ta ngao ngán ê chề, thuở hàn vi ai từng đói cơm rách áo, và ai đã thương tình cho áo cho cơm? Ai lo cho bạn bè từng quảng bút nghiêng son để trưa sớm lo dồi mài kinh sử. Rồi ngày nay được danh đề bảng hổ ai nỡ vội quên đi tình nghĩa kim bằng.

    *Lính: Ôi cái chuyện đời hơi đâu mà trách phận than thân. Ráng ăn đi dù không là cao lương mĩ vị nhưng bữa cơm này sẽ giúp cho Lưu Bình suy nghĩ về thế thái nhân tình.

    *Lưu Bình: Không không bây giờ tôi không còn là kẻ đói cơm khát nước, mà ta đang khát tình thương, ta vẫn là tên say nhưng say vì nghĩa vì nhân, chứ không còn say vì men rượu. Dương Lễ ơi, đời sẽ còn đổi thay thay đổi thì người chớ vội vàng phụ đãi bạn tâm giao. Một chén cơm thiu một quả cà muối mặn, ta sẽ ăn ngay, ta ăn để hưởng hết hương vị tình đời cay đắng của lòng dạ thế nhân khi tham phú phụ bần. Thôi ta từ giã người bạn vong ân, ta chỉ nuốt hận để vùi chôn quá khứ. Lưu Bình này sẽ lo dồi mài kinh sử, hẹn lại ngày gặp gỡ ở mai sau!

    *Dương Lễ: Lưu hiền đệ! Lưu hiền đệ ơi thôi bạn ta đã bỏ đi rồi… Trời ơi nhìn bóng ai khuất dần trong chiều hoang tím lạnh mà ta chạnh lòng thương cho số phận của..Lưu…Bình! Ân nghĩa ngày xưa anh còn khắc cốt ghi lòng, vì muốn em lo tròn nghiệp cả nên gặp bạn hiền mới ngoảnh mặt làm ngơ. Sai quân hầu tàn nhẫn đuổi xua rồi bạc đãi bằng bữa cơm thanh đạm. Ung đúc em bằng căm hờn tủi nhục để lo lập công danh vinh hiển sang giàu.

    *Châu Long: Dương lang chàng thiếp đã nghe hết nỗi niềm tâm sự, muốn được cùng chàng san sẻ chuyện âu lo. Nhưng thiếp là phận nữ nhi liễu yếu đào tơ, thiếp giúp được cho Dương lang điều gì để trọn tình bạn hữu?

    *Dương Lễ: Châu Long nàng ơi, nếu muốn giúp Lưu Bình tạo lập công danh, ta nghĩ rằng phải có một giai nhân, mà ta đã lựa chọn là Châu Long hiền phụ. Nàng sẽ thay ta nuôi Lưu Bình ăn học, dùng khoé mắt ân tình hứa hẹn chuyện mai sau và hứa với Lưu Bình rằng khi nào bảng hổ đề danh vinh quy bái tổ mới nên nghĩa đã ràng. Thôi nàng hãy lo vào thu xếp hàng trang, thay anh săn sóc dưỡng nuôi người bạn cũ, để tình nghĩa tâm giao Lưu Bình-Dương Lễ mãi mãi vững bền nhờ người đẹp Châu Long!

    NHẠC
    *Châu Long: Nhìn dòng sông bao la sương rơi thấp thoáng gần xa, kìa đàn chim tung bay mang theo nỗi niềm thương nhớ. Ai sang sông hay chăng khi trời đã nổi gió thu, chiều tàn mờ sương rồi người còn mong đi đến đâu? Ngược đường chèo lại đây đưa ai sang bến hoàng hôn, lòng người còn nặng mang bao nhiêu mối sầu nhân thế, tôi đưa ai sang sông bốn chiều nhạc nam cuối thu, thì đường còn xa vời mà trời đang buông bóng…đêm.
    VỌNG CỔ
    Lữ khách ơi người định về đâu mà giờ này còn lang thang trên bờ sông lạnh? Rồi khi chợt thấy thuyền em vừa tách bến lại vội vàng lên tiếng gọi…sang…đò. Mau mau bước xuống thuyền em kẻo bến đợi sông chờ, vì hoàng hôn đã chìm trong hoang lạnh, mà đợt sóng vô tình còn lưu luyến mạch trường giang. Đã lâu rồi em chở khách sang sông, nhiều vương vấn nhưng tình không bến hẹn, mà sao chiều nay lại bồi hồi xao xuyến, lòng thấy bâng khuâng khi tách bến xa bờ?

    *Lưu Bình: Cô lái đò ơi, tôi là người khách đã lạc lõng giữa chiều hoang, đã từng lỡ những chuyến đò ngang như đã từng lỡ những chuyến đò đời cay nghiệt. Gặp gỡ nhau qua phút giây để rồi ôm nuối tiếc đem tâm sự giải bày cùng sóng trường giang.

    *Châu Long: Người ơi hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng! Hãy xích lại gần em khi chiều xuống lạnh lùng. Hơi thở của em sẽ là lửa ấm, là bếp than hồng sưởi lạnh khách tha phương. Mới gặp gỡ lần đầu mà đã mến đã thương, nhưng còn e ấp thẹn thùng tình yêu đến vội. Nên thương thì đã thương rồi mà không dám nói, sợ khách đường xa sẽ từ (tự) chối ân tình.

    *Lưu Bình: Trời ơi! Tôi đang tỉnh hay mơ, tôi đang sống bằng tâm linh hay bằng thể xác?Suốt đời tôi sống bằng ngờ vực đem oán hờn vào cuộc sống thế nhân. Rồi bây giờ có người nói mến nói thương, tôi biết lấy gì để đáp đền tình thương mến ấy. Cô lái đò ơi, lòng của tôi như khoang thuyền bé nhỏ còn lòng cô như mặt nước sông đầy. Tôi vui mừng đón nhận hạnh phúc ở đôi tay, xin nắm giữ trọn đời trong giấc mộng. Từ đây trên bến sông buồn có ai có ai tâm hồn của một chuyến đò yêu!

    *Châu Long: Hãy gọi em là Châu Long.

    *Lưu Bình: Còn anh là Lưu Bình hàn sĩ.

    *Châu Long: Lưu Bình chàng!

    *Lưu Bình: Châu Long em!

    THƠ
    *Lưu Bình: Quan quan thư cưu, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu! Ơ..ơ.. (ngáp)

    *Châu Long: Lưu Bình chàng! Hãy tỉnh dậy ráng học thêm vài trang sách nữa, chỉ còn một tuần trăng là đến kì ứng thí khoa trường. Nếu không nghe lời em nấu sử sôi kinh thì phải đợi thêm ba năm nữa mới được động phòng hoa chúc.

    *Lưu Bình: Châu nương em! Gần ba năm trường anh tưởng mình đã thành một con mọt sách. Bao nhiêu sách Thánh hiền anh thuộc làu chẳng sót một chữ một câu. Khoa thi này tin chắc rằng tên anh sẽ được đứng hàng đầu để quan Trạng Lưu Bình sẽ về cùng người đẹp Châu Long thành duyên vai ngẫu.

    *Châu Long: Thiếp cũng đặt niềm tin ở chàng khoa thi này sẽ được tên đề bảng hổ

    *Lưu Bình: Em! Vậy thì em còn ngại ngùng gì mà không cho anh trọn hưởng mộng du sơn? Châu Long!

    *Châu Long: Coi kìa! Đừng! Đừng làm thế! Lưu lang, chàng không nhớ câu em đã giao ước rằng: Bảng hổ dĩ đề danh bất đắc động phòng hoa chúc dạ hay sao?

    *Lưu Bình: Châu nương ơi làm sao anh quên được buổi ban đầu gặp gỡ… Nhưng đã gần ba mùa lá đổ mà ngoài kia thì sương rơi lấp ngõ khi trời đêm đã nổi gió…heo…may. Lạnh lùng, gió lùa qua sông, nghe trống trải cô đơn. Trọn canh trường thê lương, lửa hồng đâu sưởi ấm được tâm hồn, trong gối chăn ân ái mặn nồng, qua bóng hình, qua bóng hình của Châu Long!

    *Châu Long: Lưu Bình ơi dù gió lạnh tàn canh sương mờ rơi lấp ngõ.. Dù bếp lạnh tro than trơ mùi hương lửa nhưng anh chưa thi đỗ thì đôi ta chưa nên vợ nên…chồng! Gần ba mùa đông em dệt lụa nuôi tằm, là mong anh công thành danh toại, để hai đứa mình trọn vẹn ước mơ. Và anh cũng đừng quên mối nhục ngày xưa khi Dương Lễ đã đãi bạn bằng một mâm cơm hẩm, anh quên rồi sao những mùi cay đắng vì chuyện gió trăng mà hư hỏng cả cuộc đời? Anh thấy không kia là đèn trong phòng hoa, men hôm nữa em chờ tin thi cử, nếu khoa này anh không đỗ thì đợi đến khoa sau ta mới được chung phòng.

    *Lưu Bình: Châu nương ơi an đã tỉnh ngộ rồi sau giây phút lạc lõng để hồn mình chìm đắm trong giấc mộng du sơn. Nghe lời nàng anh lo đèm sách bút nghiêng, lo sự nghiệp cho ngày mai tươi sáng. Để trước sau ân đền oán trả đối với nàng được vẹn nghĩa tào khang, còn nghĩa kim bằng ta và Dương Lễ sẽ gặp lại nhau để nói chuyện tâm tình. Châu Long ơi nàng hãy vào khoá chặt cửa phòng the, ta ở lại đèn khuya đối bóng. Ngồi bên bếp lửa bập bùng kẻ ở khuê phòng có thấy lạnh lùng không?

    *Lính: Nghe đây nghe đây! Lưu Bình sĩ tử đã chiêm bảng vàng, bái tổ về làng toàn dân nghênh đón. Nghe đây nghe đây!

    NHẠC
    *Châu Long: Quay quay đều, quay đều, đường tơ thôi luyến lưu, nồi xôi mến yêu, bây giờ ta cách xa. Bao tháng năm cùng chung sống, nhớ người nơi chốn xa, tháng ngày đang lo sử kinh. Quay, quay đều, quay đều, đầu thôn vang tiếng loa, mừng vui trong tiếng ca, riêng lòng ta xót xa, thôi nhớ chi tình chăn gối hỡi người đang vẻ vang, nóng lòng về nơi xóm…thôn.
    VỌNG CỔ
    Lưu Bình ơi sau ba năm dồi mài kinh sử, đến ngày này chàng đã đỗ Trạng nguyên,ba năm trường tạm bợ cuộc tình duyên đến ngày này thiếp với chàng phải chia ly vĩnh viễn… Thôi thiếp xin gửi lại đây một gian nhà nhỏ với một đường tơ lở dở mộng ân…tình! Vì đôi ta hai ngả hai đường, thiếp không thể cùng chàng, chấp nối chuyện duyên tơ, thôi thì đường ai nấy đi đừng lưu luyến nữa mà chi, mong đến buổi tương phùng, chàng hiểu được lòng em!
    Thôi vĩnh biệt Lưu Bình!

    *Lưu Bình: Quân hầu, hãy dừng kiệu lại đầu thôn, một mình ta vào viếng thăm vợ hiền để đưa tin mừng tân Trạng. Châu Long, Châu Long, anh là Lưu Bình đã vinh quy bái tổ về tìm em đây nè! Châu Long! Trời! Cửa trước vừa sau im lìm vắng lặng cửa đóng then cài sao không thấy bóng Châu Long? Châu Long! Châu Long!
    Trời ơi nàng đã bỏ ra đi khi ta vừa vinh quy bái tổ. Châu Long ơi rồi đây nơi chân trời góc biển ta biết tìm đâu bóng người hiền phụ ngóng…tin…chồng? Châu nương ơi sao nỡ bỏ anh bơ vơ trơ trọi một mình? Suốt ba năm qua em lo cho chồng đèn sách, đến ngày này đã đỗ đạt thành danh, anh vội vàng quay trở lại tìm em thì em lại bỏ ra đi như cánh chim trời bạt gió. Kìa bốn phương sông dài biển rộng anh biết tìm đâu cho thấy bóng bạn vàng?

    NHẠC
    *Châu Long: Nhìn dòng sông bao la sương rơi thấp thoáng gần xa, kìa đàn chim tung bay mang theo nỗi niềm thương nhớ. Ai sang sông hay chăng khi trời đã nổi gió thu, chiều tàn mờ sương rồi người còn mong đi đến đâu? Ngược đường chèo lại đây đưa ai sang bến hoàng hôn, lòng người còn nặng mang bao nhiêu mối sầu nhân thế, tôi đưa ai sang sông bốn chiều nhạc nam cuối thu, thì đường còn xa vời mà trời đang buông bóng…đêm.

    *Dương Lễ: Châu Long em! Tại sao em ca mãi bài ca sầu nhớ? Chuyện cũ xa mờ kỉ niệm chưa quên hay là ba năm qua hình bóng của Lưu Bình đã in sâu vào tâm linh của hiền phụ?

    *Châu Long: Dạ không không!!! Không phải vậy đâu Dương lang chàng.

    *Dương Lễ: Và có phải chăng anh là kẻ điên cuồng trên dương thế vì quá thương bạn tâm giao nên giờ đây đành cam mất nghĩa..chung…tình? Nếu nàng còn không tin tại sao ca hoài bài ca sầu nhớ… Nàng nhớ khung cửi đường tơ hay nhớ bầu nhớ bạn? Suốt gần ba năm trời ôi biết bao là nghĩa nặng tình sâu!

    *Châu Long: Không! Thiếp chỉ vì chồng là Dương Lễ… Nên mới nghe lời đi nuôi dưỡng kẻ hàn vi, nào đâu ngờ chàng đem lòng ngờ vực hoài nghi, thôi đành thác đi chàng mới hiểu lòng dạ của Châu Long! Thôi, vĩnh biệt Dương lang, đây dải lụa đào sẽ là sợi dây oan chứng minh tình chàng ý thiếp!

    *Dương Lễ: Hãy khoan!!! Châu Long nàng ơi ta vẫn tin tưởng ở nàng với tình yêu trong trắng… Chẳng qua ta nói đây chỉ là lời thử thách chứ nào phải đâu ngờ vực bạn…chung…tình! Nàng đã vì tình bạn của ta là Dương Lễ với Lưu Bình nên mới chịu bao nhiêu lời dị nghị gái đã có chồng còn lấy của nuôi trai. Kìa tiếng trống thì thùng vọng lại từ xa có một đám bụi mù tung vó ngựa, chắc Lưu Bình đến đây tìm Dương Lễ để nói chuyện cho thoả dạ căm hờn.

    *Lính: Dạ bẩm thượng quan, có một toán quân sĩ dừng ngựa trước nha môn và có một người từ trên kiệu vàng bước xuống tự xưng tân Trạng muốn gặp ngày Tri huyện.

    *Dương Lễ: Có phải chăng nét mặt người đó đằng đằng sát khí, tỏ vẻ giận hờn qua giọng nói tự đắt tự kiêu?

    *Lính: Dạ bẩm vâng. Quan tân Trạng tên gọi Lưu Bình.

    *Dương Lễ: Vậy ta nhờ ngươi thay thế ta ra mà tiếp đón tân Trạng nguyên bằng một bát cơm thừa với một quả cà muối mặn.

    *Lính: Xin vâng!

    *Châu Long: Dương Lễ chàng, ngày nay Lưu Bình đã là tân Trạng. Xin chàng đừng đối xử như chuyện cũ ngày xưa.

    *Dương Lễ: Châu Long, nàng phận nữ nhi thì đâu có hiểu được thâm ý của kẻ trượng….phu, nhằm khơi lại chuyện ngày xưa vì giữa nhục và vinh đều có bến bờ. Hãy nghe lời ta dặn dò cho kĩ lưỡng, khi thấy Lưu Bình nổi giận với ta thì nàng hãy bước ra.

    *Châu Long: Thiếp hiểu ý chàng một kẻ trượng phu, riêng phần thiếp thì ứng biến tuỳ có, nối lại chuyện xưa giữa Dương Lễ Lưu Bình, để nghĩa kim bằng được trở lại đoàn viên.

    *Dương Lễ: Thôi, nàng hãy vào trong lo trang điểm, ta ở ngoài này mà tiếp đãi bạn hiền.

    *Lưu Bình: Dương huynh đâu? Dương huynh đâu? Ta là Lưu Bình vừa đỗ Trạng đến viếng thăm, sao Dương Tri huyện không ra nghênh tiếp?

    *Lính: Dạ bẩm tân Trạng, thượng quan tôi bận việc tại công đường nên không dư thì giờ tiếp chuyện với ai dù kẻ đó là ngài tân Trạng. Tôi đã trình với thượng quan tôi rằng ngài là bạn cũ thì thượng quan tôi bảo đem biếu cho ngài một quả cà với một bát cơm thừa.

    *Lưu Bình: Thôi câm đi, hãy vào nói với thượng quan ngươi rằng ta đến đây với tư cách của một tân quan chớ đâu phải là một Lưu Bình xơ xác mà còn giở trò phụ bạc!

    *Dương Lễ: Kìa!? Mừng Lưu hiền đệ được danh để bảng hổ!

    *Lưu Bình: Haha! Xin đa tạ, và đa tạ sự nghênh tiếp nồng hậu của Dương huynh, trước hết làm một bữa tiệc linh đình qua một chén cơm thừa với trái cà muối mặn!

    *Dương Lễ: Coi kìa?! Dường như Lưu Bình hờn giận, giọng nói nghe ngọt ngào mà như cay đắng làm sao?

    *Lưu Bình: Phải! Ngọt ngào mà cay đắng, là bởi lẽ ta đến đây vì mối thù năm xưa… Ngươi đã khinh khi nặng lời đuổi xô, lúc ta sa cơ thất thế, ngươi đã quên nghĩa thuở hàn vi ta bảo bọc dưỡng nuôi, rồi nhờ ai mà ngươi nên danh phận, khi ngươi được ấm áo no cơm thì ta bị lao đao lận đận, ta tìm đến ngươi vì tình xưa nghĩa cũ, nào ngờ đâu ngươi lại hững hờ.

    *Dương Lễ: Lưu hiền đệ ơi, em chớ vội vàng, hãy xét lại lòng mình, nay công toại danh thành là duyên cớ vì đâu?

    *Lưu Bình: Là vì tôi đây có đức có tài, là vì có đất có trời không nỡ đoạ đày số kiếp của tôi.

    *Châu Long: Không! Người đã giúp tân Trạng nguyên trong ba năm dồi mài kinh sử… Cho đến ngày đanh đề bảng hổ chính là người đang đối diện với Lưu….Bình.

    *Lưu Bình: Kìa?! Châu Long.

    *Châu Long: Xin ngài tân Trạng hãy quên đi giấc mộng ân tình, vì Châu Long đã có chồng từ ba năm trước và hiện giờ đang hạnh phúc bên đức lang quân. Chồng tôi thấy Lưu Bình lận đận công danh nên mới cậy hiền phụ thay mình nuôi bạn. Đó là cách đền ơn của người trượng phu quân tử, sao tân Trạng nguyên còn mai mỉa nặng lời?

    *Lưu Bình: Nhưng chồng của nàng là ai?

    *Châu Long: Dương Lễ, bạn của Lưu Bình.

    *Lưu Bình: Hả??? Chồng của nàng là Dương Lễ? Thật vậy sao? Dương huynh!

    *Dương Lễ: Lưu Bình ơi ngày nay em được vinh quy bái tổ, anh quá mừng vui mà nói chẳng nên lời…. Thôi, hãy quên đi chuyện cũ xa vời, nếu không có chén cơm thiu với quả cà muối mặn thì em đâu hiểu thế nào là nhục là vinh. Câu chuyện tình mà anh sắp đặt ba năm là để khuyến khích em trên đường sự nghiệp chớ thật ra Châu Long chính là tướng thiếp đã từ lâu rá nghĩa với anh rồi.

    *Châu Long: Chú Lưu Bình, ngày nay chú đã hiểu được lòng dạ vợ chồng tôi chắc chú không còn phiền muộn nữa.

    *Lưu Bình: Ôi tình nghĩa kim bằng thật vô cùng cao quý mà từ bấy lâu em hờn em oán Dương huynh, vậy một lạy này tạ tội cùng anh, còn một lạy đền ơn người nuôi dưỡng. Hôm nay em mới biết lòng anh cao thượng và mới biết sự thiêng liêng của nghĩa kim bằng.

    *Dương Lễ: Đây quả cà với một bát cơm hai ta cùng chia sớt mừng ngày đoàn tụ.

    *Châu Long: Bát cơm đậm nghĩa chân tình, Dương Lễ Lưu Bình muôn thuở bạn tâm giao!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Copyright 2023 © Website tổng hợp tin tức, bài hát cải lương MP3, Video cải lương để quý độc giả có thể nghe nhạc và xem video trực tuyến. Nguồn nhạc được sưu tầm từ rất nhiều nguồn trên Internet. Mọi vấn đề bản quyền xin vui lòng liên hệ Email cailuongxua@ gmail.com

Địa chỉ: 254 Minh Khai - Hà Nội.
Điện thoại: - E-mail: cailuongxua@gmail.com